Trước cửa nhà có 2 chuyến xe buýt đi ra trạm xe lửa. Lái chiếc 101 là một cặp vợ chồng, lái chiếc 102 là một cặp vợ chồng khác. Hầu hết những người ngồi xe đều là dân chài.
Bà chủ của xe 101 hiếm khi yêu cầu trẻ em mua vé. Ngay cả khi một cặp vợ chồng có nhiều con thì họ cũng chỉ yêu cầu mua 2 vé người lớn.
Một số người dân cảm thấy ngại, khăng khăng đòi mua vé cho những đứa trẻ lớn hơn, nhưng bà chủ đó nói với họ: "Lần sau mang cho tôi một ít trai sông được không? Lần này miễn phí cho anh chị."
Bà chủ của chiếc xe buýt 102 thì ngược lại. Bất kể già trẻ lớn bé đều phải mua vé, đứa nhỏ hơn thì trả nửa tiền. Bà chủ đó luôn nói rằng chiếc xe này được ký hợp đồng, phải trả về cho công ty bao nhiêu tiền, tháng nào thiếu là sẽ không được lái nữa.
Sau 3 tháng, không thấy xe 102 hoạt động nữa. Nghe nói lý do là bởi có quá ít người đi xe của họ.